Xem thêm: 1 tiếng với nhà thiết kế Frank Stephenson, phần III.
BB: Hiện tại ông đang sử dụng chiếc xe nào? Và có những chiếc xe nào trong bộ sưu tập của ông?
FS: Thông thường tôi lái xe phục thuộc vào thời tiết, nhưng tôi thường điều khiển một chiếc Ducati. Tôi giống một người chơi xe mô tô hơn. Tôi thích khi bạn bắt đầu câu chuyện với những chiếc mô tô. Tôi cảm thấy thú vị hơn và thực sự xe của tôi cũng không có gì để phải nhắc tới nhiều. Tôi có một chiếc Land Rover. Về cơ bản chiếc xe giống như một chiếc quần jean cũ – bạn thường xuyên mặc nó giống như tôi hay lái xe và chở theo những chú chó của mình.
Nó rất tuyệt vời vì khởi động ngay tức khắc. Trên thực tế đó là thứ mà tôi lái. Tôi không đi ra đường để lái những chiếc xe phô trương. Và không phải tôi là người chỉ đơn thuần có nhu cầu di chuyển từ điểm A tới B, tôi cảm thấy rằng dù sao bạn không thể so được với một thứ tiện dụng như những chiếc quần jean Levis 501.
BB: Những năm qua ông mở một công ty thiết kế riêng của mình, không làm việc trong một hãng xe nào nữa. Vậy mọi thứ diễn ra với ông thế nào? Những lí do nào khiến ông chọn mở công ty thiết kế riêng thay vì làm cho một thương hiệu?
FS: Tôi cảm thấy mình nên bắt đầu làm việc này từ 10 năm trước hoặc thậm chí sớm hơn nữa. Thật vui khi có được sự tự do đó. Tại một công ty OEM, bạn phải thông báo về mọi hoạt động tiếp thị và tóm tắt mọi thông tin tiếp nhận. Bạn không có chọn lựa nào khác, chỉ còn cách làm tốt những công việc được giao. “Bạn là một nhân viên, vì vậy không quan trọng việc tốt hay xấu bởi đó là công việc của bạn, bạn trông đợi cái gì? Nhận được nhiều tiền hơn để làm thứ gì đó mà chúng tôi vốn trả lương cho bạn để làm nó? Còn lâu”.
Làm việc cho một công ty rất tuyệt vì bạn có được cảm giác an tâm. Bạn biết được những gì mình nhận được hàng tháng và những quyền lợi như đi du lịch vòng quanh Thế giới khi xe ra mắt, gặp gỡ báo chí và nhiều thứ khác nữa. Nhưng một khi bạn trải qua một quá trình thử thách và đặc biệt là các cung bậc cảm xúc từ thái cực này đến thái cực kia, tại một thời điểm nào đó bạn nghĩ rằng mình đã làm tất cả. Liệu bạn có muốn tiếp tục cống hiến 10 đến 15 năm nữa ở một công ty khác không?
Ở phân khúc xe hypercar danh giá, bạn sẽ không tiếp xúc được với nhiều người bởi rất ít người người có thể mua được chúng, và bạn mong muốn những công nghệ mới một lúc nào đó sẽ được áp dụng cho những xe phân khúc thấp hơn. Vì vậy, đó là lý do dẫn tới sự ra đời của phân khúc hypercar và supercar, nhưng chúng không dành cho mọi đối tượng khách hàng.
Chính vì vậy sau khi hoàn thiện cơ bản ba mẫu xe đầu tiên cho McLaren, vào năm 2017 tôi đã bắt đầu nghĩ mình sẽ gắn bó thêm 10 năm nữa hay ra ngoài bắt đầu công việc của riêng mình. Tôi khá lo lắng khi phải ra ngoài làm và nghĩ rằng mình hoàn thành công việc ấy như thế nào? Mọi người sẽ yêu cầu tôi thiết kế cái gì? Liệu tôi có đủ tiền kiếm sống hay không?
Đó là những câu hỏi mà mọi người thường bắt đầu, nhưng tôi nghĩ rằng mình đã có những dấu ấn nhất định và tên tuổi cũng được nhiều người biết tới. Vì vậy tôi nghĩ rằng mình sẽ tiếp tục điều đó ngay bây giờ vì đây là thời điểm thích hợp để tạo nên sự khác biệt. Rõ ràng sẽ là một trải nghiệm thú vị và có được nhiều thứ khác hơn là thành công.
Ngay lập tức tôi nhận được đề nghị thiết kế từ rất nhiều nơi. Tôi đã thông báo rằng mình rời McLaren, và tôi cũng chọn lọc lại những thông tin để các dự án tiếp theo trở nên tốt hơn. Chính vì vậy tôi tự đặt ra bốn quy tắc cơ bản. Một là sản phẩm phải tốt nhất trong phân khúc của nó. Bất cứ thứ gì tôi được yêu cầu thiết kế, nó không chỉ là một sản phẩm tạo nên sự khác biệt trong phân khúc mà còn phải đạt giá trị và chất lượng cao nhất so với những đối thủ khác.
Điều đó không có nghĩa nó phải là một món đồ xa xỉ hay cực kỳ đắt tiền, nó chỉ là thứ đáng mua nếu bạn muốn mua. Hai là thứ đó phải mang sự đổi mới hay nói cách khác, nó không chỉ là một sản phẩm có diện mạo bắt mắt mà còn phải có những công nghệ sáng tạo. Thứ ba là nó phải có sự kết hợp tất cả những gì mang tính bền vững. Sản phẩm phải được thiết kế, xây dựng và sản xuất một cách bền vững để không ảnh hưởng đến môi trường. Cuối cùng nó phải xuất phát từ nguồn cảm hứng thiết kế cá nhân trong việc tạo ra một sản phẩm.
Bất kể khi thiết kế một thứ gì đó tôi đều dựa trên cung bậc cảm xúc từ kiến trúc, nội thất, thời trang và nhiều thứ khác. Đối với tôi, nguồn cảm hứng tốt nhất xuất phát từ sự tự nhiên và cảm hứng từ thiên nhiên nhiên luôn tạo ra mọi thứ một cách tốt nhất và hiệu quả nhất. Chúng ta có thể học hỏi mọi vấn đề được giải quyết từ thiên nhiên. Ngay sau khi tôi chọn lọc từ những tiêu chí này, tôi đã từ chối được 75% sản phẩm mà mọi người yêu cầu tôi thiết kế. Những điều tốt nhất đã tới. Đầu tiên là một loại máy bay lên thẳng bằng điện (EVTOL).
Một công ty ở Đức đã liên hệ với tôi và nói rằng họ có chuyên môn về kỹ thuật, nhưng cần người thiết kế ra nó. Vì vậy đã có sự kết hợp giữa thiết kế và lĩnh vực hàng không – toàn bộ các kỹ sư đã tham gia vào dự án này. Tôi đã đến Munich trong 18 tháng và tạo ra một trong những chiếc taxi hàng không mới. Nó sẽ ra mắt khoảng một năm sau.
Đó là một hình thức đi du lịch mà sinh viên cũng có thể tiếp cận nếu muốn đi chơi ra ngoại thành nhanh chóng và tiện lợi. Nó không giống với trực thăng vì nó tự hoạt động, vì vậy sẽ không yêu cầu cơ sở hạ tầng như máy bay trực thăng.
Dự án tiếp theo tôi được liên hệ khi đang làm việc đó là từ một công ty ở Isarel, nghiên cứu về xe bọc thép cho quân đội. Trong các tình huống của một vụ nổ thì sức công phá của quả bom sẽ truyền vào xe. Chiếc xe được tạo ra để chịu được loại va chạm đó, nhưng nếu nó đi qua quả bom thì mọi người bên trong vẫn sẽ bị thương hoặc thậm chí bỏ mạng. Chính vì vậy công ty này đã tạo ra một thiết bị rất nhỏ nằm dưới sàn để chân có thể hấp thụ toàn bộ sức công phá khổng lồ và giúp mọi người bên trong vẫn bảo toàn được tính mạng.
Vì vậy họ quyết định đưa nó vào những chiếc xe thương mại. Công nghệ này được đưa vào ghế ngồi cho trẻ em. Ghế ô tô đã không còn có sự phát triển đột phá gì ở Hoa Kỳ từ những năm 1970 và ở Châu Âu từ năm 2000. Ít nhất đã 20 năm không có sự phát triển về công nghệ ghế ngồi an toàn cho trẻ em. Do vậy, từ thiết bị này tôi đã thiết kế loại ghế ngồi cho trẻ em. Chúng đã trải qua các bài thử nghiệm tại một cơ sở gần Amsterdam. Họ công bố rằng nó tăng độ an toàn lên tới gần 70% so với bất kỳ chiếc ghế nào khác trên thị trường.
Khi bạn nhìn từ phía sau của chiếc ghế, nó trông tương tự như bạn đang nhìn thấy phần động cơ phía sau của chiếc Ferrari. Chiếc ghế này sẽ sớm được ra mắt và tôi hy vọng sẽ cứu sống được nhiều người. Hiện tại tôi mới bắt tay vào làm hai chiếc xe đua đầu tiên sẽ đua trên mặt trăng với năm tới. Khi họ lần đầu tiên giới thiệu ý tưởng đó với tôi, tôi nghĩ họ có sự nhầm lẫn nhưng tất cả đều là những nhà khoa học từ Washington DC và gắn liền với NASA.
Tôi hỏi họ như kiểu “Các anh nghiêm túc à?” và họ kiểu “Vâng, chúng tôi biết muốn đua thứ gì ở trên đó, nhưng chúng tôi không có những thiết kế, và chúng tôi cần lời khuyên”. Chúng được phát triển để có thể kịp đưa lên quỹ đạo bằng module tàu dự kiến sẽ phóng vào năm 2024. Toàn bộ công nghệ hiện đại nhất sẽ được áp dụng cho hai chiếc xe này.
Cả hai sẽ tham gia vào đường đua do Hermann Tilke thiết kế. Anh ta là một nhà thiết kế các đường chạy cho giải đua Công thức 1 trên toàn Thế giới. Tilke sẽ thiết kế đường chạy trên mặt trăng. Rõ ràng đây không phải lĩnh vực liên quan đến hàng không vì bầu khí quyển trên mặt trăng rất ít. Nên dự án này tập trung vào độ bám đường và tốc độ.
BB: Câu hỏi cuối cùng của tôi là điều gì đã truyền cảm hứng cho ông để bắt đầu làm kênh YouTube của riêng mình?
FS: Tôi nghĩ sẽ không có ai nói về kinh nghiệm thiết kế bao giờ. Nhiều đứa trẻ ngoài kia mong muốn trở thành nhà thiết kế xe hơi. Chúng coi đó là một nghề mơ ước nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Nên tôi muốn đặt mình vào vị trí của họ để chia sẽ những năm tháng làm việc qua kênh Youtube. Ngày nay với Youtube, bất kỳ ai cũng có thể truy cập vào các khóa học hay các chương trình tương tự, nhưng họ thường không thể trao đổi với những người đang làm hoặc đã từng làm cũng như đáng tin cậy ở trong lĩnh vực này.
Vì vậy tôi đã nghĩ ra cách với nhiều hướng giải quyết khác nhau. Trong video đầu tiên sẽ là về chiếc E-Type. Đó là một chiếc xe yêu thích của tôi nhưng nó vẫn có một số điểm khiến tôi chưa hài lòng. Tôi đã có mặt tại một địa điểm – nơi hội tụ những chiếc E-Type từ khắp nơi trên Thế giới và khôi phục lại chúng. Sau đó tôi đã quay trở lại studio của mình và thiết kế lại chiếc xe như thể tôi đã bắt đầu nghề vào năm 1961.
BB: Còn điều gì ông muốn chia sẻ thêm trước khi kết thúc cuộc trò chuyện này?
FS: Hiện tại Youtube rất phù hợp vì nó đang phát triển nhanh chóng. Tuy không phải là một bước nhảy vọt nhưng nó đang phát triển nhanh hơn những gì tôi tưởng tượng. Tôi sẽ tổ chức một khóa học trực tuyến dành cho các nhà thiết kế trẻ với niềm đam mê để họ có chút ít kiến thức vào được một môi trường đại học phù hợp với bản thân.
Trong khóa học sẽ có cách để thiết kế một chiếc ô tô – từ những bản phác thảo đến sản phẩm hoàn thành; tìm hiểu về phối cảnh, màu sắc và nhiều thứ khác. Sắp tới tôi sẽ tung ra một khóa học trọn gói, cũng như một bộ phim có tên “Chasing Perfect” và bạn có thể xem nó trên Motortrend hoặc Netflix.
BB: Cảm ơn ông, tôi thực sự biết ông đã dành thời gian cho cuộc trò chuyện này. Đó là một cuộc trao đổi rất tuyệt vời!