Trường Sơn Tây – Đẹp nhưng không dễ dàng hạ trại
Hôm đó sau khi nhổ trại trại bãi biển Quảng Nam tụi mình thẳng tiến về Khe Sanh, Quảng Trị, đây cũng là điểm hẹn với một nhóm cũng đang đi xuyên Việt trên cung đường Hồ Chí Minh.
Điểm hạ trại đã được chốt trước đó là một bãi chiến trường xưa ở Khe Sanh, đáng tiếc khi mọi người đến nơi thì lại không được sự cho phép của BQL nơi đó. Tìm cách thuyết phục nhưng bất thành, cả nhóm chia nhau đi khảo sát quanh khu vực Khe Sanh nhưng vẫn không tìm ra điểm.
Quá mất thời gian ở đây nhưng không có kết quả nên đã tập hợp lại và cả đoàn rời thị trấn Khe Sanh thẳng tiến đường Trường Sơn Tây về hướng Quảng Bình, trên đường nếu tìm được điểm nào sẽ ở lại điểm đó Đường Trường Sơn Tây cảnh đẹp để hạ trại rất nhiều, bọn mình cũng tìm ra những con suối, những ngọn đồi đẹp để dựng lều nhưng mỗi khi vừa chuẩn bị hạ trại thì các anh bộ đội biên phòng, chính quyền địa phương đều ra nhắc nhở và không cho phép ở lại với lý do đây là khu vực biên giới, bình thường an ninh đã phức tạp, nay lại ngay thời điểm dịch Covid bùng phát nên càng không thể vi vu.
Cứ mỗi lần bị “đuổi” thì bọn mình lại tiếp tục lên xe thẳng tiến tiếp, đến 6h tối vẫn lang thang trên đường rừng thì bảo nhau “Hông lẽ bữa nay mình chạy xuyên đêm tới Phong Nha, Quảng Bình luôn ta”. Do buổi tối là thời điểm khó tìm bãi nhất, tầm quan sát xung quanh kém, rất khó đánh giá được sự an toàn, trên đường lại hoàn toàn không có quán ăn và nhà nghĩ nên chuyện chạy xuyên đêm đến Quảng Bình là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra.
Và thật may là cuối cùng cũng chọn được nơi nghĩ lại qua đêm, điểm cắm trại hôm đó lại là một ngọn núi cách biên giới Lào chỉ vài trăm mét, gió giật mạnh và các xe phải xếp vòng tròn chắn gió để nấu nướng và ăn uống, nhiệt độ tối xuống còn 7-8 độ
Mặc dù tối trước khi ngủ đã có đốt nhang và bánh kẹo cúng xin nhưng đêm đó vẫn bị “ai đó” gõ cửa lều 2 lần ‘