Đổi xe là câu chuyện quá đỗi bình thường với những người có điều kiện kinh tế khá giả và yêu những cỗ máy 4 bánh. Nhưng theo “lẽ thường”, người chơi sẽ trải qua từ xe nhỏ lên xe to, từ phổ thông lên hạng sang, từ xe giá rẻ lên đắt tiền. Nhưng anh Đức Chiến lại đang làm điều… ngược lại.
Đúng là khoảng 10 năm trở lại đây, mình đổi rất nhiều xe. Chiếc đầu tiên của mình là MINI Cooper, tiếp theo là một chiếc BMW X5, sau đó mình liên tục đổi sang Kia Morning, Hyundai Grand i10, Suzuki Swift, Lexus RX 350, Kia Sedona. Mercedes-Benz C 300 AMG là chiếc mình sử dụng gần nhất, trước khi đổi sang Toyota Wigo. Riêng C 300 mình sử dụng trong khoảng thời gian hơn 1 năm, còn lại tất cả những xe khác mình đều mua mới và bán đi sau chưa đến 1 năm sử dụng.
*Cười* Nhiều người nói mình sao gu chơi xe lạ thế, đổi xe liên tục, từ xe cỏ đến xe sang, lên lên xuống xuống. Có người còn hỏi hay là làm ăn bết bát nên phải đổi xe như vậy. Thực ra không phải, khó khăn trong kinh doanh thì ai cũng có, nhưng cuộc sống của mình chuyển biến khá nhiều và mình mua xe phù hợp cho từng giai đoạn và mục đích sử dụng.
Ví dụ ngày chưa vợ, chạy xe 1 mình thì mình chạy MINI Cooper, sau rồi thích Offroad nên mua BMW X5 chạy, công việc dần phải di chuyển nhiều trong phố nên mình lại chuyển qua Kia Morning, Hyundai Grand i10 rồi Suzuki Swift,…
Từ chiếc Kia Sedona trở lại đây, mình mua xe chủ yếu là để chiều theo ý vợ, phục vụ gia đình là chính. Vợ chồng mình đã có 3 cháu nhỏ nên mua Sedona để du lịch cả gia đình. Sau quãng thời gian đó mình đổi sang Mercedes-Benz C 300 AMG vì đợt đó vợ chồng đôi lúc cần đi công tác tỉnh. Nhưng được một thời gian thì cả hai vợ chồng đều cảm thấy mệt vì suốt ngày phải đi trông cái xe vì sợ mất cái này, trộm cái kia. Mình thì cũng không cần đến xe sang để làm hình ảnh kinh doanh. Không nói đến chuyện tài chính nhưng chuyện bị vặt đồ trên xe sang rất phiền và tốn thời gian. Vợ chồng mình thích một chiếc xe để vứt đâu cũng được, lại để vừa sân nhà. Cuối cùng, mình quyết định bán Mercedes-Benz C 300 AMG để mua Toyota Wigo, tất nhiên là trong ngỡ ngàng của nhiều bạn bè ở thời điểm đó.
Như mình đã nói, tính mình thích đổi xe theo nhu cầu cá nhân, nên mình cũng không quan tâm thị hiếu cho lắm. Kia Morning và Hyundai Grand i10 mình chạy rồi, nên mình chỉ quan tâm chọn VinFast Fadil hay Toyota Wigo.
Mình rất thích sự chắc chắn và loạt option của VinFast Fadil, nhưng thực sự cá nhân mình cảm thấy không cần nhiều đến thế. Toyota Wigo không có nhiều thứ để mê nhưng sự rộng rãi lại là một ưu điểm lớn trong phân khúc. Cũng chính vì ưa thích cảm giác rộng rãi nên trước đây mình mới đổi từ MINI Cooper lên BMW X5, sau một thời gian dùng Kia Morning hay Hyundai Grand i10 với không gian nhỏ hẹp, mình đổi lên Lexus RX 350 cũng vì lý do tương tự. Lần này quyết định mua xe hạng A nên phải chọn lấy cái xe rộng nhất, thoáng nhất cho đỡ lăn tăn.
Nghe tần suất thì có vẻ là cái gì đó khủng khiếp quá. Mình nghĩ mình đang dùng Toyota Wigo với đúng mục đích mà nhà sản xuất hướng đến: Xe đô thị. Mình dùng Wigo mỗi ngày để đi ăn sáng, uống cafe, đón vợ đi ăn trưa, chiều tối đón các cháu đi học về. Quanh quẩn đô thị nên mình cũng không đòi hỏi quá nhiều ở một chiếc xe. Toyota Wigo mà có cân bằng điện tử khéo mình còn thấy hơi thừa…
Mình mạnh dạn chấm 7/10, không cần suy nghĩ…
Đầu tiên là hệ thống chiếu sáng yếu, thứ hai là ghế trên xe toàn là ghế nỉ, không có tựa đầu, cuối cùng cũng là điểm trừ lớn nhất, chính là cần cụm cần số vừa dài vừa thô. Ban đầu, đây cũng là chi tiết mình không ưng nhất khi đi xem Toyota Wigo. Nhưng rồi xấu đẹp gì nhìn lắm cũng thấy thân thương hết, giờ mình thấy bình thường, lái xe nhìn đường chứ có thời gian nhìn cần số mấy đâu.
Toyota Wigo vốn đã rất sát với nhu cầu thực tế, nên mình chỉ nâng cấp mỗi hệ thống chiếu sáng trước lên LED để an toàn hơn khi đi buổi tối thôi. Chi phí thì cũng vô cùng rẻ, mình nâng cấp cả đèn pha/cos và đèn gầm, chỉ khoảng 1 triệu đồng cho mỗi bóng LED. Sau khi thay bóng halogen vàng bằng bóng LED trắng, cảm giác xe “cỏ” của mình cũng xịn lên nhiều phần.
Nhiều người nghĩ Toyota Wigo cũng chẳng khác nào cái thùng tôn di động, nhưng nếu có người hỏi mình xe này có gì hay, thì cũng có nhiều cái để kể. Ví dụ, đời mới nay cũng có chìa khoá thông minh, đề nổ nút bấm. Hệ thống giải trí có kết nối bluetooth với điện thoại, cụm điều hoà sau khi nâng cấp cũng toàn nút bấm khá xịn, có “max A/C”. Cậu em mình quen vừa bỏ 700 triệu ra mua Ford EcoSport còn chẳng có nổi gương gập điện, nhưng Toyota Wigo lại có. Mình nghĩ về phần nhìn có thể Toyota Wigo không ưng mắt nhiều người, nhưng xét về trang bị tiêu chuẩn và để đủ dùng thì đâu có thiếu gì đâu.
Cá nhân mình chạy xe trong phố không thích hộp số CVT cho lắm, nhưng đôi khi cần bứt tốc mới thấy hộp số “cổ lỗ sĩ” 4 cấp này được việc, và quan trọng là không trễ. Ai thích chạy theo kiểu đẩy tua cao thì xuống những số thấp cũng khá ổn.
Thực lòng thì mình có sở hữu một garage ô tô tư nhân, nên mình được trực tiếp tiếp xúc và sửa chữa nhiều dòng xe khác nhau. Công nhận một điều là xe Toyota rất dễ sửa và nếu có sửa thì rất rẻ. Một chiếc xe Toyota bình dân nói chung hay kể cả Wigo nói riêng, nếu mua mới thì trong 5 năm đầu tiên tất cả những gì cần làm chỉ là thay dầu, đổ xăng, nước làm mát. Chi phí đắt nhất nếu có đi nhiều chắc là thay lốp, mà vành bé như Toyota Wigo thì cũng chỉ vài trăm ngàn 1 quả, kinh tế vô cùng. Chiếc Toyota Wigo chắc mình sẽ chủ động tự bảo dưỡng ở xưởng của mình nếu không có gì quá phức tạp. Nhưng với một khách hàng thông thường, bạn cần vào hãng để đảm bảo an toàn.
Thực dụng thì mình nghĩ ai cũng đồng tình với mình thôi, Toyota Wigo thực dụng đến mức thiết kế có phần hơi cực đoan. Ngoài cần số thì bảng đồng hồ sau vô-lăng chưa được ưng mắt cho lắm, nhất là ánh đèn vàng và các đèn cảnh báo thì hoài niệm vô cùng.
Nhưng để nói Toyota Wigo tiết kiệm thì mình sẽ chỉ đồng ý là nó tiết kiệm hơn i10 hay Morning. Tất nhiên mình không thể lấy số của nhà sản xuất ra để so sánh với thực tế vì 2 điều kiện quá khác nhau, chưa kể xe mới chạy roda sẽ ăn xăng nhiều hơn, ai chạy nhiều cũng hiểu. Nguyên do nữa có thể tới từ hộp số tự động 4 cấp và cả cách chạy quen với những mẫu xe sang, cỡ lớn trước đây. Nhưng dù sao thì thực tế con số này không quá đáng ngại.
Nếu là người quan tâm đến chuyện lỗ lãi thì có lẽ mình đã mua xe cũ, xe lướt thay vì mua toàn bộ là xe mới. Vợ mình ghét xe cũ vô cùng, chỉ cần lấy xe về không phải mùi xe mới thôi là cô ấy không ưng rồi. Mình thì chiều vợ, xe nào bán đi cũng lỗ một chút nhưng không đáng là bao. Còn về chuyện Toyota Wigo giữ giá hay không thì khó nói lắm. Một chiếc xe bán lại có được giá hay không phụ thuộc nhiều vào tính thời điểm. Nhưng mình nghĩ Toyota Wigo sẽ không mất giá là bao, vì bản thân nó đã là một chiếc xe quá rẻ rồi. Về chuyện đổi xe thì mình chưa nghĩ tới đâu, Toyota Wigo vẫn đang là mẫu xe rất đúng với nhu cầu. Còn khi nào nhu cầu mới bộc phát thì lúc đó mình mới tính tiếp. Dù sao đây cũng là lần đầu mình dùng xe Toyota, biết đâu lại là một chiếc xe chung sống lâu dài.