Toyota Rush đang là một trong những hiện tượng của thị trường ô tô Việt Nam. Tuy có khởi đầu không mấy ấn tượng nhưng mẫu SUV 7 chỗ này đang dần dần chiếm được một thị phần chắc chắn và có lượng khách hàng trung thành, đặc trưng, khó trộn lẫn trên đường phố.
Anh Nguyễn Thành Long là một người như thế. Người nhân viên văn phòng 40 tuổi tại Hà Nội có gia đình, công việc ổn định, thường xuyên sử dụng xe cho cả nội đô và ngoại thành, thi thoảng có những chuyến đi xa đã chọn gắn bó với Toyota Rush sau nhiều năm tháng dùng cả xe Hàn và Nhật.
Câu chuyện dưới đây sẽ phần nào cho thấy mối lương duyên và cách anh Long sử dụng Toyota Rush trong đời sống hiện nay.
Đây là quyết định vừa là của con tim, vừa của lý trí. Nhiều bạn bè tôi cứ so sánh Rush và Xpander và hay đặt ra câu hỏi cho tôi là chọn xe nào. Nhưng thực ra lúc đó tôi lại không cân nhắc tới Xpander đâu. Tôi lại để ý tới nhiều mẫu xe khác như Suzuki XL7 hay Suzuki Ertiga,… Xpander có gì đó chưa thật sự phù hợp với tôi.
Sau khi cân nhắc lại nhiều lần, tôi vẫn thấy Toyota Rush phù hợp và đáp ứng tốt nhất với nhu cầu của bản thân. Đó là SUV, chắc chắn phải là SUV thực thụ, gầm cao máy thoáng vì tôi chán xe gầm thấp lắm rồi. Nhưng tôi cũng cần một chiếc xe nhỏ một chút để linh động trong phố đông. Song, tôi hơi khó tính khi đi xa nên cũng muốn có hệ dẫn động cầu sau, khỏe khoắn, phòng trường hợp đường xấu.
Thời điểm tôi nhận xe là vào tháng 12 năm 2018 sau khoảng 3 tháng đặt cọc và chờ đợi. Tính tới nay tôi đã dùng Toyota Rush được gần 2 năm và đi tổng quãng đường là gần 19.000km.
Câu này khá khó (cười). Vì nó có quá nhiều điểm cộng. Chắc tôi sẽ kể theo từng mục cho bạn thấy.
Trước hết là về động cơ đi. Máy 1.5L thoạt nghe thì yếu nhưng có đi thực tế mới hiểu là nó đáp ứng tới đâu so với nhu cầu của mình. Trong phố, trên đường trường, tôi tăng tốc, vượt xe thấy khá tự tin. Còn khi đi đèo, leo dốc dài, cao cũng không phải điều gì quá khó khăn với Toyota Rush.
Thứ nữa là gầm cao. Thực ra tôi không nhớ và cũng không quan tâm lắm là nó cao bao nhiêu, khoảng sáng thế nào. Những thông số trên giấy tờ đó đôi khi hơi khó hình dung. Chỉ biết rằng, đường sá ở Việt Nam hay sửa sang, để lộ ra nhiều mô đất đá hay ổ gà, Rush vượt qua vô tư. Hay mỗi khi muốn đỗ tạm ở trên phố, cho nửa xe lên vỉa hè, tôi chẳng có chút ngại ngần nào.
Thứ ba là cảm giác lái. Tôi đi phượt bằng Toyota Rush cũng vài lần rồi. Đổ đèo thấy xe rất ôm cua, bám lái. Mỗi lần vào cua, thấy khá tự tin về vận tốc mình đang ghìm xe. Hộp số cũng có khả năng hãm tốt khi đổ đèo, tôi xuống số thấp để thay phanh. Xe đạt tiêu chuẩn 5 sao ASEAN NCAP nên không phải lăn tăn quá nhiều về độ an toàn, xe Nhật nói chung và Toyota nói riêng thì về độ an toàn không phải bàn cãi nhiều.
Trong khi đó, nội thất của xe thì rộng trông thấy. Xe này đúng kiểu ngoài thì bé, trong thì rộng. Tôi chở thêm 6 người lớn, kể cả tôi là 7, xe vẫn thoải mái.
Cách âm để mà nói là xuất sắc thì Rush chưa đạt được. Nhưng cá nhân tôi đã từng thử qua Mitsubishi Xpander, Honda CR-V và Mitsubishi Outlander thì thấy chiếc xe mình đang sử dụng cũng tương đương. Nói vậy để anh em cũng dễ hình dung hơn.
Trước đó, tôi cũng từng sở hữu 3 chiếc xe, trước đây là Corolla Altis, Santa Fe Gold, Hyundai Click (hay còn gọi là Hyundai Getz) và giờ là Toyota Rush.
Thực ra không có xe nào hoàn hảo nhưng cá nhân tôi thấy Toyota Rush không có quá nhiều nhược điểm. Nếu buộc phải kể ra thì tôi cũng có thể lưu ý vài chi tiết.
Về mặt cảm tính thì tôi thấy ngoại hình của Toyota Rush khi nhìn thẳng phần đuôi chưa được đẹp, có cảm giác xe bị hẹp. Nhưng như tôi đã nói ban nãy, xe này đúng kiểu bên ngoài nhỏ gọn, bên trong lại thênh thang nên chắc đây là ý đồ thiết kế.
Bên trong rộng thì rộng rồi nhưng sẽ hoàn hảo hơn nếu Toyota đặt một bệ tỳ tay phía trước. Nhiều khi lái đường xa cũng mỏi mà hơi thiếu chỗ tỳ.
Ghế nỉ nên cũng chưa được ưng mắt nên tôi đã bọc lại da cho bộ ghế của mình. Chắc chỉ có mấy điểm nho nhỏ như vậy.
Tôi đã có dịp sử dụng nhiều mẫu xe, đặc biệt trước đây, tôi từng sở hữu Corolla Altis và sau này lên Santa Fe Gold, ban đầu tôi cũng cảm thấy chiếc Santa Fe bồng bềnh và bị say.
Nhưng tôi phát hiện ra rằng, việc mình đang đi sedan gầm thấp rồi đổi lên xe gầm cao, thành ra chưa quen nên mới có hiện tượng hơi bồng bềnh. Chứ còn tôi và cả nhà dùng Toyota Rush trong 2 năm qua chưa thấy ai chê nó lắc lư hay say cả.
Đây là điểm cộng quá lớn của xe. Nói thật là bạn sẽ không nhận ra điều này nếu chỉ lái trong phố thị. Nhưng chỉ cần 1 lần đi xa, kiểu gì bạn cũng sẽ vướng vào những tình huống đường cát, trơn trượt, lúc đó mà xe cầu trước thì khó lòng thoát được.
Nuôi chiếc Toyota Rush khá là “kinh tế” đấy. Xe không hỏng vặt hoặc gặp lỗi gì sau 2 năm sử dụng. Chỉ có việc thay dầu máy thì cứ đến lịch là tôi lại vào hãng.
Mọi người cứ nói “đồ” của Toyota thì ở đâu cũng có. Tôi cũng thấy thế nhưng tôi vẫn chọn vào hãng để làm cho an tâm. Dù gì thì mình cũng không chuyên, khó mà biết ở đó thật giả thế nào. Và hơn hết, tôi tuân thủ điều này để chế độ bảo hành được đảm bảo 100%.
Vào hãng thì nhiều người cứ sợ là đắt hơn bên ngoài nhưng tôi thấy hợp lý mà lại tin tưởng, xong mình còn được phục vụ tận nơi, không phải làm gì, chỉ việc ngồi mát, uống nước và chờ lấy xe.
Dịch vụ sau bán hàng của Toyota giờ rất tốt. Tôi có một kỉ niệm đáng nhớ là đợt đi bảo dưỡng vào gần giờ ăn trưa, những kỹ thuật viên ở đó rất thân thiện và mời cả tôi vào ăn cơm cùng họ nữa. (cười)
Thực ra nhu cầu sử dụng của tôi cũng khá đơn giản. Tôi thấy Toyota Rush đã đáp ứng được gần hết như những gì mà tôi vừa chia sẻ. Tuy nhiên, vẫn có vài thứ mà tôi mua thêm, như bất kỳ ai khác. Đó là bơm dự phòng, cảm biến áp suất lốp, camera 360 độ để luồn lách trong phố dễ hơn. Đầu Android mở rộng tiện ích hơn trong quá trình sử dụng nhưng lại giảm chất lượng âm thanh. Bản thân tôi cảm nhận sự khác biệt rõ rệt khi nghe thấy loa chỉ đạt mức 5/10 điểm so với âm thanh “zin”.
Tôi chưa có ý định gì cả đâu vì Toyota Rush vẫn đang đáp ứng quá tốt nhu cầu của mình. Khéo kể cả chục năm nữa vẫn sử dụng nếu xe vẫn tốt.