Chị Thảo và chồng hiện đang làm việc và sinh sống tại Tây Ban Nha. Anh chị có 1 cô con gái nhỏ là bé Cỏ 8 tháng tuổi. Chị đang làm việc online và chồng thì cũng có công việc kinh doanh riêng nên anh chị may mắn là không phải đến văn phòng, có toàn thời gian hàng ngày đưa con gái nhỏ đi cắm trại và du lịch.
Vợ chồng chị Thảo đều là những người đam mê du lịch. Anh chị đi trung bình 1 tháng 1 lần và thường đi dài ngày. Nếu đi du lịch thông thường thì chi phí là rất lớn, chính vì thế chồng chị đã nảy ra ý tưởng làm 1 chiếc campervan để tiết kiệm chi phí khách sạn, nhà hàng. Không những thế, với chiếc xe này, anh chị có thể đi được những điểm hoang sơ, những nơi mà phương tiện công cộng không đến được.
Chồng chị đã mua 1 chiếc xe cũ giá tầm 5.000 euro để làm chiếc nhà di động này. Sau khi làm tổng chi phí là 10.000 euro (khoảng 280 triệu đồng). Ở Châu Âu thì ý tưởng làm campervan không phải là mới, tuy nhiên phần lớn xe đều không có toilet và họ sử dụng xe cỡ lớn. Còn vợ chồng chị chỉ làm xe 16 chỗ để tiện đỗ xe và đi lại được ở cả những chỗ khó đi, nhỏ hẹp. Chiếc xe được thiết kế vô cùng hợp lí, tính toán đến từng chi tiết nhỏ để có thể có cả giường, tủ, bếp, sofa, bàn ăn, tủ lạnh, kho chứa đồ, ti vi và đặc biệt là nhà tắm và toilet với hệ thống nước nóng.
Chiếc mobihome dành cho người yêu du lịch
Mở mắt ra là ở một vùng đất khác
Với chiếc campervan, anh chị có thể đỗ xe tại bất cứ nơi đâu, ngủ dậy với khung cảnh núi tuyết hoặc cánh đồng hoa oải hương ngay trước mặt, không giống những người khác phải dậy sớm, đi xe từ thành phố mất 30 – 45 phút.
Anh chị đã có rất nhiều kỉ niệm thú vị và cả sợ hãi với chiếc xe này bởi “khi có 1 chiếc campervan, bạn sẽ muốn khám phá những nơi mới lạ và thử những điều mới lạ”. Có 1 lần gia đình chị đi Andorra để trượt tuyết. Anh chị thường đi vào tối hôm trước cho vắng người, có chỗ đỗ xe ngay sát khu trượt và sáng hôm sau có thể ngắm bình minh trên núi tuyết.
Tối đó tuyết rơi rất dày, đường rất trơn mà đường núi dốc hẹp quanh co không có đèn, chỉ có thể nhìn đường dựa vào sơn phản quang khi chiếu đèn ô tô vào. Khi lên gần đến nơi, chỉ cách có 8km nữa thì tấm chống trơn ở bánh trái dùng để đi tuyết bị hỏng. Đi thêm 1 đoạn thì không thể lên được nữa vì xe cứ trượt xuống rất nguy hiểm, chưa kể có lên được thì hôm sau quay về xuống dốc không có tấm chống tuyết sẽ gặp tai nạn.
Anh chị quyết định quay về. Tuy nhiên đường hẹp không thể quay đầu được nên chồng chị phải lái lùi xuống dốc quanh co đầy tuyết. Lần đó thực sự rất nguy hiểm và nếu có xe đang đi lên thì thật sự không biết phải làm thế nào: “May là lúc đó đã 10h đêm nên bọn mình đã lùi được đến đoạn đủ rộng để quay đầu. Đó là 30 phút sợ hãi nhất trong cuộc đời mình”.
Tuy nhiên, những lần khác đi Andorra thì lại là những trải nghiệm tuyệt vời. Đó là được ăn lẩu trong khung cảnh tuyết rơi ở độ cao hơn 2.000 mét. Sáng dậy được thấy mặt trời đỏ rực dần ló ra từ sau núi tuyết. Hoặc là có thể nằm trong xe ngắm bầu trời sao, nghe tiếng nước chảy của dòng sông ngay bên cạnh tại cánh đồng hoa đào màu hồng ở tỉnh Aitona, Tây Ban Nha. Tuyệt hơn, 5h sáng mở cửa xe ra, trước mặt là cánh đồng hoa oải hương tím ngắt với mùi hương thơm mát ở miền Nam nước Pháp. Rồi anh chị có thể uống rượu say ngay trước cảng biển Cannes và chỉ cần đi bộ ra xe ngủ mà không lo phải lái xe đi về. Mỗi chuyến đi với chiếc xe đều có những kỉ niệm và cảm giác đặc biệt mà những chuyến đi bình thường không có được.
Cánh đồng hoa đào
Cánh đồng hoa oải hương
Chiếc xe khá nhỏ, mà chồng chị lại muốn đem tất cả những gì tiện nghi và đầy đủ nhất nên không gian của từng chỗ chỉ đủ cho 1 người. Ví dụ chồng chị muốn vào toilet hay lên giường mà chị đang đứng ở bếp thì sẽ phải di chuyển ra chỗ khác. Thứ 2 là phải luôn giữ mọi thứ ngăn nắp và hoạt động nhiều hơn. Ví dụ ăn xong thì kể cả 11h đêm cũng phải rửa bát xong cất bếp, cất bát đi, đóng chậu rửa lại để còn đặt 1 số đồ khác lên bàn bếp. Bàn ăn phải gập vào cất dưới sofa và xoay ghế lái lại như cũ thì mới đi tiếp được hoặc mới kéo rèm và mở lò sưởi đi ngủ được. Đang nằm trên giường muốn lấy đồ gì cũng phải trèo xuống ra khoang lái lấy.
Vì tất cả nội thất bên trong xe là đồ handmade nên kinh nghiệm của chị chủ yếu là đóng đồ thế nào cho hợp lí với kích thước xe. Tuỳ vào nhu cầu sử dụng mà mỗi người sẽ ưu tiên không gian của campervan cho những nhu cầu khác nhau. Có người thích giường rộng thì bếp và phòng khách sẽ chật. Tuy nhiên, để đáp ứng tối đa nhu cầu của mỗi người, anh chị khuyên là nên làm đủ cả giường, bếp, ghế/sofa và đặc biệt là toilet cho dù kích thước chiếc campervan của bạn to hay nhỏ.
Ghế ngồi đằng trước
Xe nhỏ nhưng vẫn cực tiện nghi
Rèm chắn nắng và chắn muỗi
Bếp và bồn rửa
Tủ để đồ siêu tiện lợi
Nhà vệ sinh và nhà tắm
Bình nóng lạnh và vòi hoa sen
Thùng rác
“Nhu cầu cơ bản của mỗi người là gì thì ta nên làm 1 chiếc xe đáp ứng đủ nhu cầu là thế. Có vậy bạn mới cảm giác thoải mái như ở nhà được và mới sẵn sàng cho những chuyến đi bất kể ngắn ngày hay dài ngày. Sau đó, cố gắng tận dụng tối đa những khoảng trống có thể để làm thành những kho/ ngăn đựng đồ. Như thế thì sẽ tiết kiệm được rất nhiều không gian sinh hoạt”, chị Thảo chia sẻ.
Hiện anh chị không được phép di chuyển ra khỏi thành phố đang sống do dịch bệnh nên chỉ có thể đưa con ra biển hoặc lên núi gần nhà. Vợ chồng chị hi vọng cuộc sống sẽ trở lại bình thường, đưa con đi xa và dài ngày một chút để em bé được khám phá những điều mới lạ trên thế giới này.
Nguồn: NVCC